Có một danh nhân đã nói : " kỳ quan lớn nhất trên đời nầy là trái tim người mẹ ". Nói về Mẹ là cả một kho tàng văn chương như suối nguồn tuôn chảy, không bao giờ hết ! Đó là một thứ tình cảm độc đáo , thiêng liêng cao quý không gì sánh nổi.Từ vô thỉ đến nay, và mãi mãi , tình cảm đó đã đi vào lòng người nhẹ nhàng , êm ái , sâu sắc và bất diệt....
Trong kinh Phật, công ơn Cha Mẹ to lớn hơn biển và Trời, cho nên làm con lấy chữ HIẾU làm đầu và đây là PHƯỚC ĐỨC LỚN NHẤT của con người. Vì vậy mà trong ca dao cũng thể hiện rất rõ :
- Tu đâu cho bằng tu nhà ,Thờ cha kính mẹ hơn là đi tu .
Anh muốn đi tu, chị muốn đi tu, em muốn đi tu , hãy xem lại mình đã đầy đủ bổn phận với hai ông Phật , bà Phật ờ nhà chưa ? Nếu anh cảm thấy chưa , thì triết lý cao siêu nhà chùa anh không thể nào dung nạp được đâu !
Mùa Vu Lan, các Phật tử đi chùa được tặng đó hoa hồng tươi thắm cài trên áo. Người con có đóa hoa màu hồng hảnh diện, vui mừng, sung sướng hạnh phúc biết bao nhiêu , vì còn Mẹ thân thương. Còn đóa hoa hồng trắng cho đứa con bất hạnh đã mất vòng tay yêu thương nồng ấm của mẹ ,đang thổn thức nguyện cầu cho Mẹ được an bình siêu thoát ở cõi vĩnh hằng ...
HIẾU KÍNH CHA MẸ :
Ngày xưa, nước Trung hoa có 24 gương hiếu để, gọi là Nhị Thập Tứ Hiếu. Trong chương trình Văn học lớp Đệ thất của chế độ củ ,có dạy và phân tích cho học trò tĩ mĩ từng Gương Chí Hiếu nầy.Ở nước ta, tuy không có cuốn sách nào tập trung nói về chữ Hiếu, nhưng hàng ngàn ca dao , tục ngữ đã thể hiện điều đó :
- Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra .
Đây là tấm lòng hiếu thảo của con. Người xưa, chữ hiếu thật là toàn vẹn , rất nhiều câu ca daođã minh chứng điều đó. Tại sao những đứa con bây giờ không nhìn thấy, không noi theo tấm gương tốt đó :
-Mỗi năm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho Cha Mẹ sống đời với con .
-Gió đưa cây lựu lý hương ,
Xa cha, xa mẹ, thất thường bửa ăn
sầu riêng, cơm chẳng muốn ăn
đã bưng lấy bát, lại dằn xuống mâm.
- Ba tiền một khúc cá buôi ,
cũng mua cho được mà nuôi mẹ già .
- Đói lòng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ, cho tròn nghĩa xưa .
Cầm cần câu cá ngược xuôi,
Nấu canh rau bợ mà nuôi mẹ già .
Mẹ già ở túp lều tranh,
Sớm thăm, tối viếng mới đành dạ con ...
Con cái biết vâng lời Cha mẹ, gọi dạ, bảo vâng , cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, trật tự trong già đình cũng là ổn định của xã hội :
Mẹ cha là là biển là Trời
Làm con sao dám cải lời mẹ cha
Ngày nay, con được thành đạt võng lọng thênh thang , ấy cũng là do phức đức của ông Bà Cha mẹ để lại. Tổ Tiên đã gieo trồng hạt giống từ thiện, cứu giúp người cơ nhỡ nghèo cùng, khốn khổ ... con được thừa hưởng quả lành đó, chứ không tự nhiên mà có đâu! Vi vậy mà ơn nầy con chớ quên :
- Khôn ngoan nhờ ấm ông Bà ,
Làm nên ,phải nhớ mẹ cha phụng thờ ,
Đạo làm con, chớ hững hờ .
phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm .
Mẹ cha là cả một trời thương yêu bất tận :
Mẹ Cha là cả trời thương ,
Là ngưồn sống của Thiên Đường trần gian .
Cha mẹ già , theo quy luật là phải lần lượt qua đời , để con ở lại bơ vơ, dù lớn tuổi, con mà mất cha mẹ cũng như đứa trẻ mồ côi ":
- Còn cha còn mẹ thì hơn,
không cha, không mẹ như đờn đứt giây
Đờn đứt giây còn thay, còn nối
cha mẹ chết rồi con chịu mồ côi ..!
- Chiều chiều xách giỏ hái rau ,
Ngó lên mã mẹ, ruột đau như dần .
- Chiều chiều ngó ngựơc ngó xuôi,
Ngó khộng thấy mẹ bùi ngùi nhớ thương .
- Thuyền không bánh lái thuyền quày,
Con không cha mẹ , ai bày con nên ?
(Xem tiếp phần 2)
Trong kinh Phật, công ơn Cha Mẹ to lớn hơn biển và Trời, cho nên làm con lấy chữ HIẾU làm đầu và đây là PHƯỚC ĐỨC LỚN NHẤT của con người. Vì vậy mà trong ca dao cũng thể hiện rất rõ :
- Tu đâu cho bằng tu nhà ,Thờ cha kính mẹ hơn là đi tu .
Anh muốn đi tu, chị muốn đi tu, em muốn đi tu , hãy xem lại mình đã đầy đủ bổn phận với hai ông Phật , bà Phật ờ nhà chưa ? Nếu anh cảm thấy chưa , thì triết lý cao siêu nhà chùa anh không thể nào dung nạp được đâu !
Mùa Vu Lan, các Phật tử đi chùa được tặng đó hoa hồng tươi thắm cài trên áo. Người con có đóa hoa màu hồng hảnh diện, vui mừng, sung sướng hạnh phúc biết bao nhiêu , vì còn Mẹ thân thương. Còn đóa hoa hồng trắng cho đứa con bất hạnh đã mất vòng tay yêu thương nồng ấm của mẹ ,đang thổn thức nguyện cầu cho Mẹ được an bình siêu thoát ở cõi vĩnh hằng ...
HIẾU KÍNH CHA MẸ :
Ngày xưa, nước Trung hoa có 24 gương hiếu để, gọi là Nhị Thập Tứ Hiếu. Trong chương trình Văn học lớp Đệ thất của chế độ củ ,có dạy và phân tích cho học trò tĩ mĩ từng Gương Chí Hiếu nầy.Ở nước ta, tuy không có cuốn sách nào tập trung nói về chữ Hiếu, nhưng hàng ngàn ca dao , tục ngữ đã thể hiện điều đó :
- Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra .
Đây là tấm lòng hiếu thảo của con. Người xưa, chữ hiếu thật là toàn vẹn , rất nhiều câu ca daođã minh chứng điều đó. Tại sao những đứa con bây giờ không nhìn thấy, không noi theo tấm gương tốt đó :
-Mỗi năm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho Cha Mẹ sống đời với con .
-Gió đưa cây lựu lý hương ,
Xa cha, xa mẹ, thất thường bửa ăn
sầu riêng, cơm chẳng muốn ăn
đã bưng lấy bát, lại dằn xuống mâm.
- Ba tiền một khúc cá buôi ,
cũng mua cho được mà nuôi mẹ già .
- Đói lòng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ, cho tròn nghĩa xưa .
Cầm cần câu cá ngược xuôi,
Nấu canh rau bợ mà nuôi mẹ già .
Mẹ già ở túp lều tranh,
Sớm thăm, tối viếng mới đành dạ con ...
Con cái biết vâng lời Cha mẹ, gọi dạ, bảo vâng , cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, trật tự trong già đình cũng là ổn định của xã hội :
Mẹ cha là là biển là Trời
Làm con sao dám cải lời mẹ cha
Ngày nay, con được thành đạt võng lọng thênh thang , ấy cũng là do phức đức của ông Bà Cha mẹ để lại. Tổ Tiên đã gieo trồng hạt giống từ thiện, cứu giúp người cơ nhỡ nghèo cùng, khốn khổ ... con được thừa hưởng quả lành đó, chứ không tự nhiên mà có đâu! Vi vậy mà ơn nầy con chớ quên :
- Khôn ngoan nhờ ấm ông Bà ,
Làm nên ,phải nhớ mẹ cha phụng thờ ,
Đạo làm con, chớ hững hờ .
phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm .
Mẹ cha là cả một trời thương yêu bất tận :
Mẹ Cha là cả trời thương ,
Là ngưồn sống của Thiên Đường trần gian .
Cha mẹ già , theo quy luật là phải lần lượt qua đời , để con ở lại bơ vơ, dù lớn tuổi, con mà mất cha mẹ cũng như đứa trẻ mồ côi ":
- Còn cha còn mẹ thì hơn,
không cha, không mẹ như đờn đứt giây
Đờn đứt giây còn thay, còn nối
cha mẹ chết rồi con chịu mồ côi ..!
- Chiều chiều xách giỏ hái rau ,
Ngó lên mã mẹ, ruột đau như dần .
- Chiều chiều ngó ngựơc ngó xuôi,
Ngó khộng thấy mẹ bùi ngùi nhớ thương .
- Thuyền không bánh lái thuyền quày,
Con không cha mẹ , ai bày con nên ?
(Xem tiếp phần 2)